Một ngày rảnh điên điên xách xe dạo thành phố, thấy và dính líu ít chuyện.
Chuyện một
Tấp xe vào quán bún vỉa hè. - Cho tô bún riêu, mụ bán bún đáp liền: - bán chớ không cho. - Ô kê một tô sáu ngàn miễn chả cá. - có ngay.
Mụ bán bún mau mắn, tôi tò mò quan sát : con mụ đẹp thiệt, bán bún mà tay chân tỉa tót sơn đỏ chót, miệng dẻo quẹo, thấy
ưa liền. Đặt tô bún xuống bàn kêu cái cạch: đàn ông mà cột tóc, tôi nhướng nhướng : Ủa ! ăn bún nợ được không ? - Không . Thế thì ai đụng chạm gì mà nói tới tóc tai, sáng sớm chưa đánh ai đó nghen, - Ồ chơi luôn. Lạ như không, đối đáp như tựa quen thuở nào. Đã thiệt.
Chuyện hai.
Chiều 4h30 ghé quán nhậu lạ lề đường - Ủa ! sao lại là em, - Anh em gì ở đây ? - chớ kêu bằng gì? - kêu bằng ấy . - Ừ ! thì bằng ấy, - Ấy ơi, - Gì anh, - Anh em gì ở đây, - chớ kêu bằng gì ? - Cũng kêu bằng ấy, - Ừ thì ấy.
- Ấy ơi , uống gì?
- Ấy à, có bia seiger không ?, xì ! thời buổi này ai uống sây gơ. Trời ! cái miệng dẩu dẩu ra đẹp thiệt. - chớ uống thứ gì? - Hây nơ ken được không ?, đại gia mà uống sây gơ. Nghe hai tiếng đại gia tôi ngờ ngợ : Í à ! mụ này muốn chơi trò gạ gạ. - thôi 50 , - được có ngay.
- Ấy ơi, lấy luôn hai ly, - chi, một người cần chi hai ly. - một ly dành cho "ấy" ngồi uống luôn, con mụ "ấy" nghe thế nhìn he hé: được thôi.
"Ấy" dọn bia, ly ra ngồi đối diện thong thả khui, thong thả rót,-. Tợp một phát cạn sạch ly bia tôi chỉ tay vào ngực mình hỏi: sao biết "ấy đây" là đại gia ? Xì có thế mà cũng hỏi, cứ thấy cha đàn ông nào mà cột tóc, mặt dại dại biết ngay là đại gia.
- Cứt, ấy dám cho đây là đa dại à?
- Đàn ông gì mà tục quá.
- Không tục thì đào đâu ra thế gian này.- Ồ ! có lý.- Không có lý sao là đại gia .
- Ấy nè ! chồng con ra sao ? - Chồng đi đứt, one
- Wonderful, đứt T hay C, đẹp đứt đuôi, exactly là gái một con.
- Ăn nói kiểu gì thế, đứt T.
- Good, what your name.
- Ấy .
- Sáng bún chiều thế này ?. - Ừ ! có sao đâu.
- Con đâu, - chi ? - cho ấy đây nuôi.
- Dạn thiệt, cười thử xem sao?
- Cần quái gì cười, thích thì nuôi .
Ấy có vẻ thích thích cầm ly bia lên dứ dứ: Dzô.
Tôi cười buồn, đúng là hương hoa sữa đầu mùa,,thơm in ít thôi, cái gì thái quá sẽ bị viêm đủ thứ, cái ngữ này dễ gì chết yểu: dzô.
Ấy à. Ấy ơi. Tính tiền hết chuyện.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét