Thứ Năm, 28 tháng 8, 2008

Làm báo

Cầm hai quyển tạp chí trên tay ruột gan tôi héo bời bời, một của người, một của ta .Khác biệt một trời. Con lươn con chạch sống nhờ chất nhớt bám trên người, còn ta thì cạo sạch đi thì tư duy đóng khung là đúng. Bực mình tôi dùng thanh củi to dộng mạnh vào đầu.
- Hiểu chưa ?
- Chưa .
Vứt thanh củi ,tôi lao đầu vào tường, máu chảy lênh láng.
- hiểu chưa ?
- Vẫn chưa . Trời ạ....
Ông trời từ trên cao phán xuống:
Đồ ngu, cắt phéng cái đầu mày vứt đi rồi mượn đỡ cái đầu nào đó xài tạm.
- Vợ đâu. Dạ. Đem lên đây cái dao. Có ngay.
Vợ lon ton xách dao lên bỏ cái cạch trên bàn, nhìn tôi bằng ánh mắt vô cảm, mười phần muốn nói :
- Ông hãy chặt đi cho rảnh nợ.
Hôm nay tôi quyết chặt đầu để vứt đi sự mòn sáo ngàn năm trong người. Nhìn quanh thấy bộ bình trà, tôi hỏi:
- Sao chặt được không?
Bình trà tự động nghiêng mình rót đầy một tách:
- Uống đi để thêm dũng khí.
Uống cạn tách trà tôi quay sang hỏi hai quyển tạp chí : Sao . bọn mày nhất trí để tao chặt đầu chứ ?.
Quyển của ta: - Không biết , giọng điệu lừng khừng thiếu quyết đóan.
Quyển của người: Chặt ngay tức khắc, đấy là biện pháp tốt nhất để đổi mới.
Giữa hai chọn lựa tôi ngập ngừng. Đấy lại lừng khừng, dùng dằng nữa nạc nữa mỡ.
Trên không trung tiếng ông trời nghe âm âm:
Mày phải quyết ngay: Chặt đi .
- Khoan.... nhưng ai chặt ? tự mình chặt làm thế nào để cái đầu rớt ra ?
- Đồ ngu. Nhờ thằng nào ngu hơn mày chặt dùm.
- Làm gì có ai ngu qua tui hơn nữa có chuyện gì đi tù thì bố thằng nào dám.
- À ! thế ra mày là thằng dở, sợ chết, mỗi việc cỏn con là chặt đầu mà đào không ra phương cách thì quyển tạp chí của chú mày vừa xấu vừa hẻo là đúng rồi. Vậy nghe trời hỏi đây? mày có tiền, có người văn hay chữ tốt, có máy in offset, có thiết kế đồ họa (Graphic Design), có Plate Processing (máy chụp kẽm) tổng hợp được 4 hệ màu cơ bản Cyan, Magenta, Yellow, Black. Thế thì tại sao cái quyển tạp chí của mày nó xấu thế ? mày phải hiểu cho được mày thiếu, thua người ta cái gì chứ ? Vậy mà cũng đòi đủ thứ. muốn tiến bộ trước hết phải tiệt thói lừng khừng, biểu sao nghe vậy. Có nghĩa là mòn sáo, hiểu chưa. Thôi trời mỏi mệt lắm rồi. Giờ trời bận đi nhậu đây. Good bye. Miễn see you again...
Trên trời có tiếng nổ cái đùng, giật mình tỉnh giấc, té ra mình nằm mơ hai tay nắm chặt hai tờ tạp chí, hú hồn, mở hé hé mắt thấy vợ đứng bên cạnh mặt hầm hầm:
- Đồ tâm thần, trưa nóng chảy mỡ mà ngủ ngon lành, bày đặt rửng mỡ nằm mơ kêu la om sòm.
Điên tiết tôi quát:
- Nín ngay, đem con dao lên đây.
Nghe tôi hô đến dao rựa làm vợ hết hồn, mặt xanh xám thều thào:
- Thôi ông ơi ! có gì từ từ tính, việc gì phải đụng đến dao rựa lỡ gây án mạng thì khổ, thời buổi lạm phát giá quan tài đắt lắm ông ơi..
Nghe vợ than giá cả đắt đỏ tôi giật mình: Ừ ! vợ mình nói đúng, nhà không có một đồng, ngu nghe lời trời chặt đầu thì phí cả đời xuân, lỡ chết thiệt có nước bó chiếu đem chôn, nhục lắm người ơi.....Thôi thì miễn chặt đầu, mượn đỡ thanh kiếm nhựa của thằng con sợt qua sợt lại ở cần cổ gọi là làm phép chặt đầu y lời trời dạy, may đâu khôn ra , đời sẽ sáng láng hơn.

Thứ Bảy, 23 tháng 8, 2008

Resort ma

Từ Hawai các ma bay về việt nam, ma chủ trì Rock lập tức mở máy tính gõ google "website phú yên " tìm cho ra địa điểm tốt nhất để xây dựng một Resort 7 sao trên cả tuyệt vời dành riêng cho các ma sinh sống.

Thứ Hai, 18 tháng 8, 2008

DÙNG DẰNG

Tạo một blog, hưng phấn viết lung tung ít bài xong để đấy, hưng phấn đi vào ngõ cụt, nếu tiến bước chắc chắn sẽ đâm đầu vào tường, lùi ra thì quê độ, ngừng lại cũng không xong. Ba mươi sáu kế nghĩ nát óc, cuối cùng đành ngồi phẹt xuống đất kiểu đầu gối quá tai, chủ đích là dùng đầu gối che tai để khỏi nghe những lời cao bóng cả, còn hai tay dùng để che mồm che mắt cốt để khỏi nói, khỏi thấy những con kiến riện đòi làm kiến càng
Nhân sinh quan ở đời, nếu lỡ làm người nên ong ong tâm niệm trong đầu rằng: Làm trai cho đáng nên trai, ăn nhậu nên biết đường về với vợ con, biết nghiên cứu cách làm ra tiền, tối đa tối thiểu gì cũng phải có 2000 để trả tiền mấy điếu con ngựa, khi ra đường trong túi áo buộc phải có 500 đồng bạc cắc để chứng tỏ ta đây cũng có tiền.
Có một blog hoành tráng trong cục sắt máy tính, loay hoay kiếm lộ trình để viết, để nhét vào cho đầy nhằm biểu lộ rằng ta đây cũng là dân chữ nghĩa, cũng đằng đằng trí tuệ như ai . Kẹt là dốt quá, viết lung tung loạn xì ngầu rồi cuối cùng chã biết là viết cái gì? cho ai ? tương lên blog mời chào tứ tung, phẩm giá đáng được vào trại phục hồi nhân phẩm. chủ nghĩa tự phong đùng đùng xuất hiện, danh xưng nhà thơ, nhà văn và kính thưa các loại nhà được ào ạt tung lên màn hình nhỏ khiến bàn dân thiên hạ đau đầu vì rối loạn thị giác kèm rối loạn tiền đình.