Thứ Bảy, 7 tháng 6, 2008

Lại luận về Blog

Ngày xửa ngày xưa mỗi lần muốn viết nhật ký là phải lén lén dấu dấu như mèo giấu cứt, sợ người ngoài bắt gặp đọc được xấu hổ. Ngày nảy ngày nay mỗi lần viết blog là lòng dạ cứ muốn mời chào thiên hạ vào đọc . Thế là thế nào ?. Sấm trạng Bình SVC tiên đoán năm con chuột này: sau đại dịch cúm gà, heo tai xanh, long mồm lỡ móng, bò điên sẽ đến dịch làm blog.
Luận cho cùng, viết blog là một hành động giải tỏa cái "tôi" vĩ đại của chính bản thân mình. Vậy viết blog là có lợi, ai có cái "tôi" to hơn con gà mái hãy mau mau lập blog gấp gãy, nếu không cái "tôi" nó bị stress, nó cứng như đá rồi đâm ra hoang tưởng, dở dở ương ương dẫn đến kết cục là tự tử, uổng công vợ nuôi và giáo dục lâu nay.
Lời cảnh báo của sấm trạng Bình : hạn chót là cuối năm con chuột ai mà không lập blog sẽ bị điên toàn phần, có nghĩa là đang làm người mà cứ ngỡ là ma, nhìn con gà cứ ngỡ là chó.....Viết nhật ký trên Internet không có quy định hay dở, cứ tương đại lên, hay dỡ đã có mục nhận xét.
Còn muốn PR cho blog mình thì thế này: Hãy theo kiểu ngày xửa ngày xưa, lén lén dấu dấu như mèo dấu cứt sẽ hiệu quả hơn, đừng rêu rao mời chào, cái gì mà úp úp mở mở nó mới hấp dẫn, gây hiếu kỳ, tò mò.
- Chim khôn lựa trái nhãn lồng
- Người khôn đang nói nữa chừng đứt ngang.( hết bài)
(câu thòng bài này không ám chỉ bất kỳ ai, tự cái tay nó muốn gõ thế)

Không có nhận xét nào: