Thứ Tư, 28 tháng 5, 2008

Tôi và kỷ lục việt nam

Gần quá nữa đời người, làm ăn trầy trật, lều phều nghèo khó . Thôi nhắm mắt làm liều, kỷ lục là cái chi chi, thiên hạ khinh bỉ không thèm làm bởi vô tích sự hao tài tốn của. Ừ ! hao quá đi chứ làm một cái kỷ lục tốn hơn trăm triệu như lật bàn tay. Đã thế miệng đời còn rủa: À. Thằng này muốn chơi nổi, bạn bè cũ ngày xưa ra đường nhìn lé phé nữa con mắt, bạn bè mới thì miệng thơn thớt: ôi dào chào kỷ lục gia.
Cái cục cứt. tao thích thì làm thế thôi, bọn mày có thích thì cũng thế. Tao vì tao, vì gia đình tao, vì nghề nghiệp tao và nói dóc hơn là vì quê hương tao. Tao cóc cần biết,sống phải có định hướng, miệng lưỡi thế gian là cái chi chi, phóng viên báo chí phỏng vấn lung tung: Ông làm kỷ lục vì động cơ gì?. Cái cục cứt. Kỷ lục là cái chi chi ?việc gì phải có động cơ, mục đích. Ông Bùi giáng làm thơ điên có phải động cơ là ông Bùi Giáng muốn làm người điên.
Nhẹ hều, muốn bán được cái nhỏ thì phải làm cái lớn nhất để quảng cáo, để PR, để nói dóc. hết

Không có nhận xét nào: